Rau rút hấp dẫn bởi vị thơm bùi, ngậy của lạc rang, thơm nồng của mắm tôm vắt chanh lẫn với vị chua ngọt của khế, hơi cay của ớt, một chút ngọt của đường và sự góp mặt của một số loại rau thơm như rau húng, rau kinh giới.
Ao làng quê tôi vào mùa hè phủ một màu xanh tươi mát của những ngọn rau rút. Rau rút nấu canh riêu cua hay khoai sọ đều rất ngon nhưng với tôi thì nộm rau rút là hấp dẫn hơn cả.
Rau rút làm nộm thường là những ngọn rau xanh non nõn nà, mập mạp được phủ một lớp phao xốp trắng. Ở quê tôi, bọn trẻ con thường hay gọi rau rút với cái tên rất ngộ nghĩnh là rau xấu hổ. Bởi bình thường lá rau xòe rộng ra nhưng hễ có ai chạm khẽ tay vào thì những chiếc lá hình lông chim ấy lại rụt rè cụp lại. Sau những trận mưa rào, dây non mọc ra tua tủa, ngọn vươn dài. Tôi hí hửng cắp rổ ra bờ ao, lựa những ngọn rau ngon nhất về làm nộm và cũng không quên đưa tay chạm nhẹ, ngắm nhìn chúng xấu hổ thế nào.
Rau ngắt dưới ao lên non lắm, chỉ cần nhặt bỏ rễ và lớp áo phao xốp trắng bao ngoài rồi bẻ nhỏ bằng hai đốt tay, đem rửa sạch, chần qua nước sôi là làm nộm được rồi.
Để món nộm thêm phần ngon và hấp dẫn, mẹ thường cho vào đó một ít thịt ba chỉ và tai lợn đã luộc chín, thái con chì rồi trộn lẫn với rau. Nộm rau rút không thể thiếu được vị thơm bùi, ngậy của lạc rang, thơm nồng của mắm tôm vắt chanh lẫn với vị chua ngọt của khế, hơi cay của ớt và thêm một chút ngọt của đường. Tất nhiên, đã là món nộm thì cần phải có sự góp mặt của một số loại rau thơm như rau húng, rau kinh giới.
Tôi yêu sao những bữa cơm thanh đạm mà chan chứa tình cảm gia đình như thế.
Theo báo lao động
0 nhận xét:
Đăng nhận xét